"Truyền tống trận!" Nhìn thân ảnh Khương Vân biến mất trong ánh sáng, Thương Mang nhỏ tiếng lẩm bẩm, lập tức hiểu ra Khương Vân mang theo trận thạch trên người. Mặc dù hắn có lòng muốn ngăn cản Khương Vân rời đi, hơn nữa thần thức đã nhanh chóng lan tràn ra ngoài Sơn Hải Giới trong nháy mắt, nhưng hắn cũng biết, Khương Vân rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, vậy thì chỗ cần đến mà trận thạch truyền tống tới, tất nhiên là ở nơi mà chính mình tìm không được. Vì vậy, Thương Mang rất nhanh liền thu hồi thần thức, đứng trên bầu trời, nhìn về phía cái hố sâu to lớn bị Khương Vân nện ra phía dưới, lông mày nhăn lại thật chặt. "Khương Vân này, đến cùng vì cái gì mà trở về Sơn Hải Giới?" "Ta sao lại có cảm giác, mục đích hắn trở về, tựa hồ chính là để tiếp ta một chỉ?" Cho dù Thương Mang suy tư thế nào, cũng nghĩ không ra đáp án của vấn đề này. Đối với việc Khương Vân có thể đoán được người muốn giết hắn lúc đó chính là mình hoặc Cơ Không Phàm, Thương Mang không ngoài ý muốn. Nhưng càng là như vậy, đối với mục đích Khương Vân lại một lần nữa trở về Sơn Hải Giới, hắn thì càng nghĩ mãi mà không rõ. Nhất là sau khi Khương Vân xuất hiện, nói ba hai câu liền trực tiếp xuất thủ với mình. Thậm chí, còn coi mình là yêu, muốn dùng Luyện Yêu Thuật để đối phó mình. Thế nhưng, sau khi chỉ tiếp mình một chỉ, liền lập tức chạy trốn. Trầm ngâm thật lâu sau đó, Thương Mang lắc đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5038097/chuong-2662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.