"Hỏng bét, đại khái là bởi vì thời gian đã quá xa xôi, dẫn đến không ít phong ấn đã có chút buông thả, vậy mà để cho trúc yêu này bị kích thích, nhớ tới một số ký ức, khiến hài tử này sớm biết được một số chuyện về Chư Thiên Tập Vực." Ngay khi trúc yêu nói với Khương Vân về chuyện của Luân Hồi tộc, Đạo Vô Danh ở một không gian khác, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Hắn lắc đầu, nói tiếp: "May mà những chuyện trúc yêu nhớ lại vẫn chưa nhiều." "Bất quá, cũng cần nghĩ cách, xem có thể tiếp tục gia cố phong ấn một chút hay không." "Dù sao, hài tử này trên thân còn có không ít đồ tốt, nhất là chuôi Kim kiếm kia, nếu như bị người khác nhận ra lai lịch, kích thích những tu sĩ đang bị nhốt kia, vậy thì thật sự thiên hạ đại loạn rồi!" "Vừa vặn, thừa dịp hắn đang ở tầng thứ nhất khiêu chiến những cường giả này, ta vẫn là trước tiên đóng cửa Quán Thiên Cung đi." "Đợi đến khi hắn đi ra ngoài, lại lần nữa mở Quán Thiên Cung!" Khương Vân tự nhiên sẽ không biết ý nghĩ của Đạo Vô Danh, mà hắn giờ phút này, cũng đã lâm vào sự chấn động lớn hơn. Việc Luân Hồi tộc lại là một trong các Chư Thiên của Chư Thiên Tập Vực trong Thông Thiên Môn, cũng khiến hắn liên tưởng đến, chín đại tộc nô lệ từng thuộc về Diệt Vực, có thể hay không đều là một trong các Chư Thiên của Chư Thiên Tập Vực. Mặc dù hắn cũng không biết cái gọi là Chư Thiên này, cụ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5038071/chuong-2636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.