Lần này, người hô lên tên Khương Vân là Tiểu Hà! Tiểu Hà mặc một chiếc váy dài màu lục nhạt, trên người phát tán ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, liền như là một đóa hoa sen, nờ rộ trong thế giới giống như luyện ngục này, thậm chí còn hơi giải đi cái nóng vô biên này. Nàng đang ngẩng đầu nhìn Khương Vân đi xuống từ trên bậc thang, trên khuôn mặt thanh tú mang theo một tia vẻ chờ mong. Khương Vân chỉ nhàn nhạt quét Tiểu Hà một cái, liền thu hồi ánh mắt, giống như không nhìn thấy, tiếp tục thong thả đi xa, đi qua những bậc thang còn lại, đi ngang qua trước mặt Tiểu Hà. Khương Vân rất rõ ràng, lời nhắc nhở mà chính mình vừa mới đưa cho Tiểu Hà, khiến nàng cũng nghĩ đến chính mình. Chỉ bất quá, nàng cũng đồng dạng không cách nào xác định thân phận của chính mình, cho nên liền đứng tại đây, đứng ở nơi Thiên Gia không thấy được, từng cái đi dò hỏi mỗi một người đi qua trước mặt nàng. Mặc dù Khương Vân biết, Tiểu Hà đối với chính mình hẳn là không có ác ý, nhưng tạm thời, chính mình còn không nghĩ bại lộ thân phận, càng không muốn để Thiên Gia biết sự xuất hiện của chính mình, cho nên chỉ có thể làm bộ không nghe thấy. Nhìn bóng lưng Khương Vân không chút do dự rời đi, vẻ chờ mong trên khuôn mặt Tiểu Hà hóa thành thất vọng, lắc đầu, tiếp tục đứng ở đó, tiếp tục chờ đợi lấy. Rời khỏi bậc thang, xuyên qua một cái thông đạo, Khương Vân đã tiến vào một cái hang động to lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5038057/chuong-2622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.