“Mặc dù đạo phân hư thực, nhưng tu luyện đến cực hạn, đều có uy lực bất phàm, luận về uy lực, cũng không phân cao thấp.” “Nếu nói khác biệt, chính là tác dụng của chúng khác nhau, cho nên tu sĩ đạo tu chân chính, sẽ không đơn thuần chỉ tu luyện một loại đạo.” Ma chủ tiếp tục giải thích các loại đạo cho Khương Vân, nhưng Khương Vân lại không thể đồng tình với lời nói này của hắn: “Hư thực chi đạo, phải biết hư chi đạo vẫn mạnh hơn một chút thôi?” Sự nghi vấn của Khương Vân không khiến Ma chủ không vui, mà ngược lại hỏi: “Làm sao thấy được?” Khương Vân suy nghĩ một chút nói: “Hỏa chi đạo và thời gian chi đạo, thời gian chi đạo khiến thời gian chảy ngược hoặc thuận dòng, có thể dễ dàng dập tắt ngọn lửa, nhưng ngọn lửa lại căn bản không thể đốt cháy thời gian!” “Ha ha!” Ma chủ cười to nói: “Ai nói không thể! Hỏa chi đạo tu luyện đến cực hạn, đồng dạng có thể đốt cháy thời gian, không vật nào không cháy, thậm chí có thể đốt cháy tình cảm của ngươi!” Câu trả lời của Ma chủ khiến Khương Vân không khỏi sửng sốt, ngọn lửa vậy mà có thể đốt cháy thời gian, đây là chuyện hắn chưa từng có nghĩ tới! Mà hắn cũng biết, Ma chủ không cần phải lừa gạt chính mình, vậy chỉ có thể là chính mình ngu dốt, tầm mắt và từng trải vẫn không đủ! Ma chủ nói tiếp: “Bất quá, ngươi nhận vi cũng không tính sai, ta nói là tình huống đem đạo tu luyện đến cực hạn.” “Trước khi chưa từng tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5035732/chuong-2536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.