Ba vết thương biến mất, khiến Khương Vân rõ ràng cảm giác được, trên người mình, thiếu đi một tầng trói buộc vô hình. Mà điều này cũng khiến hắn ý thức được, nhị sư tỷ nói không hề lừa dối chính mình! Ba đạo phong ấn này, chính mình vốn tưởng rằng đã bị phá vỡ, trên thực tế vẫn luôn tồn tại. Đến ngày hôm nay, chúng mới dưới sự giúp đỡ của ba vị sư huynh sư tỷ, bị chân chính phá vỡ! Mà tất cả các điểm sáng từ ba vết thương tuôn ra, bất ngờ lần nữa ngưng tụ thành ba bóng người. Một người là một người trẻ tuổi mặc áo dài màu xanh, tướng mạo bình thường, nhưng lại khiến người ta không hiểu sao dâng lên cảm giác thân thiết; một người là một mỹ phụ trung niên phong tư ẻo lả, tướng mạo mỹ diễm, cả người toát ra một loại ý vị tĩnh lặng; một người là một lão giả tóc trắng thân hình khôi ngô, thân cao hơn một trượng, râu quai nón đầy mặt, toàn thân trên dưới phát tán ra chiến ý vô tận! Đông Phương Bác, Tư Đồ Tĩnh, Hiên Viên Hành! Ba người bọn họ, đều biến thành dáng vẻ lúc Khương Vân mới gặp, mặt mang mỉm cười, nhìn Khương Vân. Ngay lập tức, Tư Đồ Tĩnh đi trước một bước, bước vào trong tâm tạng của Khương Vân. Đông Phương Bác theo sát phía sau, bước vào trong đan điền của Khương Vân. Hiên Viên Hành thì gật đầu với Khương Vân, thân hình vừa mới ngưng tụ ra, trong chốc lát lại lần nữa nổ tung, lần nữa hóa thành vô số điểm sáng, chìm vào mỗi một góc trong thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5035687/chuong-2491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.