Nhìn thế giới phía dưới mình, con ngươi của Khương Vân không khỏi hơi co rút lại, trong mắt sâu thẳm lóe lên một vẻ quái dị! Đây là một thế giới không lớn, giống như đại đa số thế giới khác, có núi có nước, có trời có đất. Càng có đại lượng nhân loại và yêu thú, phân bố ở các nơi trong giới này, có con đang tìm thức ăn, có con đang tu luyện, có con đang đánh nhau. Một thế giới như vậy, dùng mắt nhìn thì không có gì đặc biệt, nhưng nếu dùng tai nghe thì lại quá cổ quái. Bởi vì mỗi một nhân loại, mỗi một yêu thú trong thế giới này, bất kể bọn hắn đang làm gì, miệng của bọn hắn đều không nhàn rỗi, toàn bộ đều phát ra các loại âm thanh, nói các loại lời nói. Tiếng gầm của yêu thú vốn dĩ chỉ có mấy loại phát âm đơn thuần, tiếng gầm bình thường của thú cũng chỉ là một hai tiếng mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ có thể liên tục kêu lên ba bốn tiếng. Thế nhưng yêu thú ở đây, âm thanh phát ra từ trong miệng, không chỉ có cao thấp chập trùng, hơn nữa giữa chừng gần như không ngừng nghỉ, giống như đang thao thao bất tuyệt nói những lời mà chỉ có chính chúng mới có thể nghe hiểu. Còn về nhân loại, thì càng cổ quái! Có người trong miệng không ngừng phát ra tiếng mắng chửi, những lời mắng chửi cũng thiên kì bách quái, đủ loại, cực kỳ ác độc; Có người trong miệng không ngừng phát ra tiếng tán dương, từ trời đến đất, từ xưa đến nay, ca ngợi bất kỳ thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5016406/chuong-2278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.