Tống trưởng lão và Thanh Lăng hai người, mặc dù đã riêng phần mình cưỡi trên lưng một con yêu thú, hướng về phía Sinh Tử Môn cấp tốc lao đi, nhưng hai người vẫn như đặt mình vào trong mơ, thần sắc đều có chút hoảng hốt. Trước đây không lâu, những yêu thú này còn đuổi theo phía sau bọn họ, khiến bọn họ mệt mỏi chạy lang thang. Mà bây giờ, bọn họ vậy mà xem những yêu thú này thành tọa kỵ. Mặc dù Thanh Lăng biết, Khương Vân từng thu phục một con yêu thú Thái Ương, xem nó thành tọa kỵ, thế nhưng nàng dù thế nào cũng không nghĩ ra, Khương Vân bây giờ, vậy mà có thể dễ dàng thu phục tất cả yêu thú! Thậm chí Thanh Lăng có cảm giác, sợ rằng ngay cả ba con đại yêu của Hư Vọng Nhai, đối với việc khống chế những yêu thú này, cũng không cách nào làm được như Khương Vân. Bất quá, mặc kệ nói thế nào, điều này ngược lại khiến trong lòng bọn họ cuối cùng dâng lên một tia hi vọng. Nếu Khương Vân thật sự có thể khống chế tất cả yêu thú, vậy Hư Vọng Nhai trong ba đại thế lực liền không thể nào lại gây uy hiếp cho Sinh Tử Môn. Nếu Khương Vân lại có thể ngược lại để yêu thú đi công kích Đạo Thần Điện và tu sĩ Diệt Vực, vậy Sinh Tử Môn tự nhiên cũng có thể tìm được cơ hội, để triển khai phản kích. Cứ như vậy, Sinh Tử Môn liền có thể tạm thời thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn rồi! "Hai vị, nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì, vì sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5016354/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.