"Đi?" Không đợi Nam Cung Hoài Ngọc phản ứng lại ý tứ của lời nói này, Khương Vân đã hướng về phía Hằng Ngọc Long đang chắn trước mặt hắn, bước đi tới. Khương Vân chỉ là bước ra một bước, sắc mặt của Hằng Ngọc Long nhất thời đại biến! Ngay lúc này, người nam nhân vừa mới trong mắt hắn còn không chút nào thu hút, phảng phất bất thình lình hóa thành một tòa cao không thể chạm, đang hướng về phía chính mình khuynh đảo mà đến. Nếu như chính mình không tránh, vậy thì chính mình tuyệt đối sẽ bị tòa núi này trực tiếp đè đến phấn thân toái cốt! "Ầm!" Thân của Hằng Ngọc Long, kìm lòng không được hướng về phía sau lui ra một bước. Sau một bước, lại là một bước! Hằng Ngọc Long không ngừng lùi lại, Khương Vân không ngừng tiến lên. Giữa một tiến một lùi, Hằng Ngọc Long thậm chí ngay cả thời cơ xuất thủ cũng không có, cho đến khi hắn cuối cùng triệt để lui qua một bên, nhường ra con đường! Mà từ đầu đến cuối, bước chân của Khương Vân không dừng lại, giống như là dạo bước nhàn nhã vậy, từ trước mặt hắn khoan thai đi qua. Nhìn bóng lưng của Khương Vân, sắc mặt của Hằng Ngọc Long tái nhợt, cảm thấy chính mình có phải là đã làm một giấc mơ hay không! Chính mình mặc dù bước vào Thiên Nguyên cảnh giới thời gian không dài, thế nhưng vậy mà lại để một tu sĩ Nguyên Đài cảnh giới bức đến ngay cả thời gian xuất thủ cũng không có. "Không có khả năng!" Mắt thấy bóng lưng của Khương Vân sắp từ trong mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003465/chuong-2100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.