Lực lượng ẩn chứa trong chưởng này, so với chưởng thứ nhất của Nam Cung Phi thì mạnh hơn mấy lần. Khương Vân dù cho sắc mặt tái nhợt, thế nhưng thần sắc trên mặt lại vô cùng bình tĩnh, nhìn những luồng âm phong vô tận giống như có thần trí, muốn xé chính mình thành mảnh nhỏ, cũng lại lần nữa giơ bàn tay lên. Vẫn là lửa cháy hừng hực từ trong lòng bàn tay hắn bốc lên, đánh vào âm phong trước mặt, đồng thời hủy diệt âm phong, thân ảnh Khương Vân cũng lại lần nữa bị chấn động đến lùi lại, khóe miệng thậm chí có giọt máu nhỏ xuống. "Ha ha ha!" Nam Cung Phi đắc ý cười to nói: "Hôm nay, chỉ sợ ngươi không thể xông qua chỗ ta rồi!" Nhìn thấy ở đây, mặc dù mọi người vây xem không nhận ra Khương Vân, nhưng giờ phút này cũng không nhịn được thay hắn cảm thấy đáng tiếc. Bởi vì ai cũng đều có thể nhìn ra được, Thiên Nguyên cảnh đối với Nguyên Đài cảnh xuất thủ, vận dụng toàn lực không nói, mà còn liên tục hai lần phát động công kích, Khương Vân có thể không chết, theo lý mà nói đã có thể tính là xông vào nội thành rồi. Chỉ bất quá, lúc trước ba người Khương Vân đối với Nam Cung Phi này bất kính, khiến đối phương hiển nhiên là không chuẩn bị để Khương Vân tiến vào nội thành, muốn để Khương Vân trực tiếp xám xịt cút ra khỏi địa bàn của Huyền Âm tộc. La Quảng và Ba Giang hai người càng là mặt lộ vẻ lo lắng. Bọn hắn ngược lại là không lo lắng Khương Vân có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003460/chuong-2095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.