Cảnh tượng phồn hoa trong Đan Đỉnh giới, đối với Khương Vân đã quen nhìn những trường hợp lớn, dĩ nhiên không tính là gì. Chỉ liếc nhìn bốn phía một cái, hắn liền thu hồi ánh mắt, tự lẩm bẩm nói: "Cũng không biết người của Thiên Hương tộc, bây giờ bọn họ có đến đây không!" Theo lời nói này rơi xuống, thần sắc Khương Vân lại đột nhiên ngưng lại. Bởi vì hắn chợt nhớ tới, khi chính mình rời khỏi Thiên Hương tộc lúc đó, vừa không hẹn trước địa điểm gặp mặt ở Đan Đỉnh giới với Diệp Đan Quỳnh đám người, cũng không để lại công cụ có thể truyền tin cho nhau. Mà muốn tìm tới người Thiên Hương tộc trong Đan Đỉnh giới lớn như vậy, độ khó chỉ không khác nào mò kim đáy bể. Bất quá, chợt hắn lại lộ ra nụ cười nói: "Còn may còn may, Ấu Nam chắc chắn sẽ mang Luyện Thiên Lô ở trên người, chỉ cần tìm được Luyện Thiên Lô, liền có thể tìm tới bọn họ." Mặc dù Luyện Thiên Lô hắn đã đưa cho Diệp Ấu Nam, nhưng Luyện Thiên Lô dù sao cũng là của Tịch Diệt tộc, cho nên hắn tự nhiên có thể cảm ứng được hơi thở của Luyện Thiên Lô! Tản ra thần thức, chỉ sau vài hơi thở, Khương Vân đã khẽ mỉm cười nói: "Quả nhiên đã đến, hơn nữa còn rất gần ta!" Tửu lâu và trận truyền tống nơi Diệp Ấu Nam ở, đều được xây ở nơi tương đối gần giữa thành, cho nên đích xác không xa Khương Vân. Vừa nghĩ tới sắp gặp được Diệp Ấu Nam, thậm chí có khả năng gặp được Tuyết Tình đã thức tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003409/chuong-2044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.