Cho đến khi thân ảnh của Diệp Đan Quỳnh và Khương Vân biến mất, Diệp Thuần Dương và những người khác lúc này mới đứng lên, nhìn nhau, ánh mắt có chút ngây dại, phảng phất như vừa cùng nhau trải qua một giấc mơ. Nhóm người mình vậy mà nhìn thấy Đan Quỳnh lão tổ đã sớm đi về cõi tiên, mà hai vị trưởng lão Diệp Vinh Trung và Diệp Triển còn bị nhốt vào Luyện Thiên Lô! Mất đi hai vị trưởng lão, khiến trong lòng mọi người đều có chút bi thương. Bất kể nói thế nào, bọn hắn đều là đồng tộc của mình, cùng nhau sinh sống vô số năm, bây giờ lại rơi vào kết cục này. Bất quá, so với sự trở về của Đan Quỳnh lão tổ, những bi thương này tự nhiên cũng không tính là gì. Diệp Thuần Dương nhìn phương hướng Khương Vân hai người biến mất, thì thào nói: "Không biết, lão tổ có thể hay không lưu lại!" ... Khương Vân và Diệp Đan Quỳnh đi vào một tòa đại điện, ngồi xuống xong, Khương Vân trực tiếp vào thẳng điểm chính hỏi: "Tiền bối, nghĩa phụ của ta, hắn có phải là..." Vấn đề của Khương Vân còn chưa hỏi xong, thế nhưng Diệp Đan Quỳnh hiển nhiên biết hắn muốn hỏi cái gì. Chỉ là, nàng không lập tức trả lời, mà là lông mày có chút cau lại, suy tư chỉ chốc lát sau đó mới lên tiếng nói: "Hắn khẳng định là người của chủ tộc các ngươi." "Còn như hắn đến cùng có phải là Tôn đại nhân năm đó hay không, ta không biết, cũng không dám nói bừa, ta chỉ có thể nói khí chất rất giống!" Khương Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003344/chuong-1979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.