Một đạo, hai đạo, ba đạo! Trên Thánh Dược Thạch, ba đạo quang mang sáng lên, sau đó lại dập tắt. Mặc dù kết quả này đã đủ để Khương Vân có tư cách tiến vào Thiên Hương tộc, cũng coi như là người nổi bật trong số các tu sĩ ngoại tộc. Thế nhưng, so với biểu hiện trước đó của Khương Vân, lại khiến không ít người khá thất vọng. Vốn dĩ bọn hắn còn tưởng rằng, Khương Vân làm một vị luyện dược sư, thái độ đối với Thiên Hương tộc lại như thế cường ngạnh, dù thực lực yếu hơn, nhưng trên dược đạo có lẽ có thể mang đến cho mọi người một chút ngoài ý muốn và kinh hỉ, có thể thắp sáng năm đạo thậm chí nhiều hơn quang mang. Nhưng không nghĩ đến, cũng chỉ bất quá là thắp sáng ba đạo quang mang mà thôi. Tuy nhiên, không ai chú ý tới, cùng lúc ba đạo quang mang này sáng lên, Diệp Bác Nghĩa, người từ đầu tới cuối chưa bao giờ mắt nhìn thẳng Khương Vân, trên mặt lại lộ ra một tia cười lạnh. Ngoại trừ Diệp Bác Nghĩa ra, trên mặt Diệp Tri Thu, người thủy chung quan sát biểu hiện của Khương Vân, lại loáng qua một tia bất đắc dĩ. Đối với biểu lộ khác biệt trên mặt Diệp Bác Nghĩa và Diệp Tri Thu, Khương Vân rõ ràng nhìn ở trong mắt, cũng khiến khóe miệng của hắn đồng dạng giơ lên một tia tươi cười. Mặc dù Khương Vân không hiểu rõ Diệp Bác Nghĩa, thế nhưng tất cả những gì đối phương biểu hiện ra sau khi xuất hiện, nhìn như là bình dị gần gũi, trên thực tế lại đầy đặn kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003303/chuong-1938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.