Diệp Ấu Nam dẫn Khương Vân đến trước một tiểu trang viện cực kỳ vắng vẻ, nói: "Khương tiền bối, đây chính là trụ sở của ta." "Mặc dù hơi nhỏ một chút, nhưng may mà vẫn khá an tĩnh, ngày thường căn bản không có ai đến!" Trong lời nói của Diệp Ấu Nam mang theo chút tự giễu. Nàng đã gần như bị tộc quần của mình vùi dập, lại làm sao có người đến trụ sở của nàng. "Bất quá, gia gia của ta bây giờ không tại." "Bởi vì Thiên Hương tộc ta gần đây đã mở Thánh Dược Thạch, có không ít tu sĩ ngoại tộc đến kiểm tra, cho nên ban ngày ông ấy phải đi thành giúp việc, buổi tối mới có thể trở về." Khương Vân có chút không hiểu hỏi: "Cái gì là Thánh Dược Thạch, là dùng để kiểm tra cái gì?" Vấn đề này của Khương Vân, khiến trên khuôn mặt Diệp Ấu Nam không khỏi lộ ra chút vẻ nghi hoặc. Phải biết, Thánh Dược Thạch sẽ cùng biểu tượng của Thiên Hương tộc mình, là thánh vật trong tộc. Tu sĩ ngoại tộc đến Thiên Hương giới, gần như đều là vì Thánh Dược Thạch mà đến, nhưng mà Khương Vân vậy mà lại không biết! Khương Vân tâm tư kín đáo, tự nhiên nhìn ra vẻ nghi hoặc của Diệp Ấu Nam, khẽ mỉm cười nói: "Ta đã nói rồi, ta là lần đầu tiên đến Thiên Hương giới, mà còn, là từ một nơi rất xa rất xa đến." Diệp Ấu Nam lúc này mới mặt lộ vẻ chợt hiểu. Mặc dù Diệp Ấu Nam ở trong tộc không nhận được sự coi trọng, nhưng cũng biết diện tích Diệt Vực lớn vô biên, Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003290/chuong-1925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.