Đi cùng với tiếng gầm thét ngửa mặt lên trời của Thái Ương, sau một khắc, nó đã hóa thành một đạo hắc sắc quang mang, xông thẳng vào Trong Hắc Ám vô tận. Đồng thời với việc Thái Ương chạy nhanh, ánh mắt của Khương Vân cũng bắt đầu phóng tầm mắt tới hai bên. Mặc dù trọng lực bốn phía đã không còn uy hiếp được Khương Vân, thế nhưng nơi đây lại có một cỗ lực lượng có thể hạn chế thần thức của hắn, khiến hắn cũng không có cách nào thi triển thần thức, chỉ có thể nhờ cậy vào con mắt, hi vọng có thể tìm được một vị tu sĩ, từ đó hiểu biết vị trí mình đang ở! Bất quá, Khương Vân rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, trong mắt lại lần nữa lộ ra một đạo quang mang. Bởi vì hắn đã biết rõ nơi đây là địa phương nào rồi. Khu vực tử vong, nói chính xác hơn, nơi đây chính là trong đóa hắc vân của khu vực tử vong! Bên trong hắc vân, cũng là nơi có trọng lực mạnh nhất trong toàn bộ chiến trường vực ngoại. Mặc dù Khương Vân vừa mới bước ra khỏi cánh cửa văn tự Tịch Diệt kia liền phát hiện ra trọng lực tồn tại bốn phía, thế nhưng bởi vì trọng lực kia cực kỳ yếu ớt, cho nên hắn không nghĩ đến mình sẽ ở trong hắc vân. Mà giờ khắc này, tốc độ chạy vội của Thái Ương thủy chung không cách nào đạt tới cực hạn, thuận theo trọng lực bốn phía vẫn cứ yếu ớt không ngừng ập tới, cùng với lực lượng hạn chế thần thức, lại là khiến Khương Vân cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5003147/chuong-1782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.