Trong ba tháng, Nguyệt Tôn tự nhiên đã sớm phát hiện tung tích của Khương Vân, cũng biết hắn đang bế quan, cho nên cũng không quấy nhiễu hắn. Thế nhưng bây giờ lại đột nhiên lên tiếng truyền âm, mà lại trong lời nói mang theo ý chế giễu, vậy tất nhiên là có chuyện rất trọng yếu phát sinh. Khương Vân y nguyên ngồi ở kia, ngay cả mắt cũng không mở hé, bình tĩnh hỏi: "Chuyện gì?" "Về chuyện Đạo Tôn!" Khương Vân lúc này mới mở bừng mắt, tiếp theo hỏi: "Đạo Tôn thế nào?" Trong thanh âm của Nguyệt Tôn lộ ra vài phần ý cười khổ nói: "Ngươi có phải là tố cáo Sơn Hùng, người ủng hữu loại lực lượng kia là phân thân của Đạo Tôn?" Khương Vân trong lòng khẽ động nói: "Không tệ, chẳng lẽ, Sơn Quỳ tộc thật sự đã bắt đầu đại lực tìm hạ lạc của phân thân Đạo Tôn?" "Nào chỉ là đại lực tìm!" Khương Vân thấy hoa mắt, thân ảnh của Nguyệt Tôn đã xuất hiện trước mặt hắn, đưa tay nhẹ nhàng phất một cái, trên không nhất thời nổi lên hình ảnh một nam tử có hình dạng văn sĩ trung niên. Đối với Đạo Tôn, Khương Vân cũng không chân chính thấy qua, tự nhiên không biết diện mạo chân chính của đối phương. Chỉ bất quá, lúc đó ở trong huyễn cảnh của Tịch Diệt Cửu Địa, Khương Vân từng xem thấy hình tượng một bộ phân thân khác của Đạo Tôn, cho nên liền đem hình tượng này bỏ vào trong ký ức hư cấu của Sơn Hùng. Nguyệt Tôn nhàn nhạt nói: "Đây là lệnh truy nã ta vừa mới nhận đến từ Thất Tướng Minh!" "Bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001442/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.