Thân ảnh của nữ tử này tuy hư ảo, thế nhưng lại cực kỳ rõ ràng, lại thêm là chính diện đối mặt với Khương Vân, vì thế liền khiến cho Khương Vân có thể rõ ràng nhìn thấy kiếm của nàng. Khuôn mặt này, rõ ràng là Nguyệt Như Hỏa! Bất quá, Khương Vân biết, đối phương đương nhiên sẽ không phải Nguyệt Như Hỏa! Lúc trước khi còn chưa tiến vào Nguyệt Linh tộc, Khương Vân như chiếu cố, đã nhìn ra tòa sơn mạch mà Nguyệt Linh tộc hiện đang ở, giống như cùng là hình tượng một nữ tử cúi đầu bái nguyệt. Mà bây giờ nữ tử hư ảo có tướng mạo Nguyệt Như Hỏa trước mắt này, thân thể của nàng hoàn toàn là do Nguyệt Linh chi hỏa ngưng tụ thành, cũng là một tòa Nguyệt Linh đại trận mà tất cả tộc nhân Nguyệt Linh tộc lấy Nguyệt Linh chi hỏa của bọn hắn kết thành. Mặc dù Khương Vân không nghĩ ra vì cái gì Nguyệt Linh tộc bất kể là chỗ ở, hay là trận pháp ngưng tụ ra, đều muốn lấy hình tượng một nữ tử bái nguyệt như vậy xuất hiện, thế nhưng giờ phút này ánh mắt của hắn cũng không khỏi trở nên ngưng trọng. Đối với trận pháp, Khương Vân đúng là không dám nói là đại sư, nhưng trận pháp tầm thường, trên cơ bản hắn một cái liền có thể xem thấu, thậm chí tìm tới phương pháp phá trận. Thế nhưng trận pháp trước mắt này lấy hình tượng nữ tử huyễn hóa mà ra, Khương Vân lại là cái gì cũng nhìn không ra, trừ – Trong thân thể của nữ tử hư ảo này, đồng dạng tràn ngập linh tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001412/chuong-1709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.