Mặc dù Khương Vân cũng xông ra khỏi thế giới, nhưng lại không vội ra tay, mà đứng ở đó, cả người hoàn toàn dung nhập vào trong Hắc Ám bốn phía. Khương Vân đã trải qua quá nhiều chuyện, từ lâu đã không còn là một người thích lo chuyện bao đồng, nhưng ngay lúc này, nhìn những người tu sĩ này, hắn lại cảm thấy mình cần phải làm gì đó. Mặc dù hắn biết, cho dù không có sự giúp đỡ của mình, những người tu sĩ này vẫn có thể đánh lui công kích của yêu thú, giống như mỗi trường đại chiến mà bọn họ đã trải qua trong vô số năm trấn giữ ở đây. Dù quá trình đại chiến gian nan, thậm chí có lẽ phải đánh đổi mạng sống, nhưng bọn họ vẫn có thể giữ vững. Chỉ là, đã mình vừa vặn đuổi kịp, vậy mình cũng hi vọng có thể góp một phần sức lực. Không phải vì những người tu sĩ này, mà là vì Đạo vực, vì những người mà trong lòng mình cũng muốn đi canh giữ! Hai đội tu sĩ đã đến cùng một chỗ, hai tòa trận pháp mà bọn họ bố trí trước đó, cũng xác nhập thành một tòa đại trận. Chỉ bất quá, nhờ vào trình độ tạo nghệ trận pháp của Khương Vân, liếc mắt liền nhìn ra tòa đại trận này có thiếu hụt. Hoặc có thể nói, người bố trí tòa đại trận này, thiếu một chút! Nếu trận pháp hoàn chỉnh, vậy thì mượn lực lượng của trận pháp, có thể dễ dàng đánh chết những yêu thú này. Thế nhưng bây giờ thiếu một chút người, khiến trận pháp trở nên tàn khuyết, cũng dẫn đến uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001343/chuong-1640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.