"A!" Khương Vân đang kể cho Tử Trúc nghe về quá trình mình và Tuyết Tình quen biết, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng kinh ngạc xen lẫn lạ lùng. Hắn cũng ngừng kể, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía chỗ sơn môn của Yêu Đạo Tông, chẳng những nụ cười trên khuôn mặt trở nên càng thêm nồng đậm, mà trong mắt còn toát ra vẻ ôn hòa khó gặp. Nhìn thấy thần thái của Khương Vân đột nhiên biến hóa, trên khuôn mặt Tử Trúc lộ ra vẻ không hiểu, cũng thuận theo ánh mắt của Khương Vân nhìn về phía sơn môn của Yêu Đạo Tông, tất cả con ngươi hư ảnh trong hai mắt đột nhiên xoay tròn lên, muốn nhìn một chút nơi đó phát sinh cái gì. Bất quá, bởi vì bên trong Yêu Đạo Tông trải rộng {cấm chế}chi lực cường đại, cản được thần thức và ánh mắt của tất cả mọi người, tự nhiên khiến nàng cái gì cũng không cách nào nhìn thấy. "Xảy ra chuyện gì rồi?" Ngay lúc Tử Trúc lên tiếng dò hỏi Khương Vân, đột nhiên một trận tiếng chuông du dương hồn hậu từ vực thẩm của Yêu Đạo Tông truyền tới. "Đang đang đang!" Đối với tiếng chuông này, Tử Trúc đương nhiên không xa lạ gì, liền như là Vấn Đạo Tông lúc đó, dùng để thông báo cho tất cả các đệ tử của cả tông môn. Mà trong lúc Yêu Đạo Tông chiêu rể, tiếng chuông vang lên, tự nhiên là vì đón khách. Chỉ bất quá, tộc đàn cỡ nhỏ như Hồ tộc, căn bản là không có tư cách để Yêu Đạo Tông gõ vang tiếng chuông, cho nên đây cũng là lần thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001310/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.