Kiếm Tông, mặc dù chia thành hai tông nội ngoại, thế nhưng bởi vì tông chủ Kiếm Sinh chỉ thừa nhận Nội Tông, không tán thành Ngoại Tông, cho nên khiến cho nơi tông môn của cả Kiếm Tông, chính là một ngọn núi thẳng vào trời xanh, hình dáng như kiếm sắc! Tất cả đệ tử Nội Tông và phần lớn trưởng lão, đều ở trong ngọn núi này. Mà ở trên đỉnh núi của ngọn núi này, có một nam tử trung niên hai mắt đóng chặt, lâu năm xếp bằng ngồi ở kia. Nam tử này tướng mạo bình thường, cũng không biết, có phải là bởi vì hắn ngồi ở đây thời gian quá lâu hay không, đến nỗi thân thể của hắn vậy mà đều đã hơi chìm vào trong núi đá dưới thân, giống như hòa làm một thể với ngọn núi này. Hơn nữa, trên người hắn căn bản không có một chút hơi thở nào phát tán ra, nhìn qua giống như một người trung niên phổ phổ thông thông. Thế nhưng ngay lúc này, trưởng lão Ngoại Tông Đằng Lâm, lại là thần thái cung kính đứng trước mặt của hắn, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám. Tự nhiên, nam tử trung niên này, chính là tông chủ Kiếm Tông —— Kiếm Sinh! Kiếm Sinh, người cũng như tên, vì kiếm mà sinh! Không ai biết kiếm đạo tạo nghệ của hắn rốt cuộc đã cao bao nhiêu, cũng không ai biết thực lực của hắn rốt cuộc mạnh bao nhiêu, bởi vì, chưa từng có người nào có thể đón lấy một kiếm của hắn! Thậm chí, ngay cả tất cả trưởng lão Kiếm Tông cũng không biết tông chủ của mình, rốt cuộc đã bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001162/chuong-1459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.