Khương Vân đột nhiên nhớ ra, kể từ khi tiến vào Cửu Sắc chi giới này, người bị yêu thú bắt đi không chỉ có Cát Tùng một mình, mà còn có Trường Ly Tử, Chiến Thiên Lực, cùng với, Hỗn Độn đạo thân của chính mình! Vì con yêu thú hình cá này trong tình huống trúng kỳ độc, đều thiếu chút nữa thành công đoạt hồn Cát Tùng, vậy thì ba con yêu thú lúc trước, sợ rằng bọn chúng đều đã thành công hoàn thành việc đoạt hồn của riêng mình. Nhất là những tiếng gầm vừa rồi đến từ bốn phương tám hướng, vừa có tiếng người, vừa có tiếng thú gầm chính là chứng minh tốt nhất! Khương Vân càng rõ ràng nhớ kỹ, mấy tiếng gầm truyền đến từ phía sau chính mình, đều là tiếng người! Hơn nữa bọn họ cách chính mình, tựa hồ cũng không quá xa xôi. “Khó trách ta lại có thể cùng Hỗn Độn đạo thân đoạn tuyệt liên hệ, nguyên lai là chuyện như vậy!” Hiểu rõ nguyên do trong đó, trong mắt Khương Vân không khỏi tràn ngập hung quang. Đạo thân do chính mình tu luyện ra lại bị một con yêu thú đoạt hồn, kết quả này khiến hắn thật sự không cam tâm tiếp thu. Không biết loại đoạt hồn chi thuật này có biện pháp nghịch chuyển hay không, nếu không có, vậy mình thật sự sẽ vĩnh viễn mất đi Hỗn Độn đạo thân. Giống như phát tiết vậy, một tia mệnh hỏa của Khương Vân đang ở sâu trong lòng đất, đột nhiên hung hăng đánh tới thi thể của con yêu thú kia. Mà chính hắn cũng vung tay áo một cái, một quyền tràn ngập Kim Cương ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001105/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.