Lời nói của Chiêm Cừu khiến trong mắt Khương Vân loáng qua một đạo hàn quang, nhưng trên mặt lại không đổi sắc nói: "Yên tâm, ta nhất định sẽ toàn lực xuất thủ." Chiêm Cừu gật đầu nói: "Phía trước không xa, có một cái sơn cốc, ở lối vào thung lũng của sơn cốc, tất cả đều là loại... bóng đen, giống như canh giữ cửa lớn, nếu muốn vào sơn cốc, thì phải giải quyết những bóng đen kia trước." Trong lòng Khương Vân không khỏi nhảy dựng lên. Mặc dù hắn không nghĩ đến Chiêm Cừu nhanh như vậy đã muốn dùng đến chính mình, nhưng vừa nghĩ tới sắp có thể nhìn thấy những bóng đen kia, nhưng cũng khiến hắn khá chờ mong. "Bóng đen?" Nghe lời nói của Chiêm Cừu, Tử Trúc không hiểu hỏi: "Bóng đen gì?" Trừ Khương Vân và Vương Nguyên Trung ra, ba người khác cũng không biết chuyện trong cơ thể Chiêm Cừu có bóng đen, mà Chiêm Cừu hiển nhiên cũng là cố ý không nói cho bọn hắn. Đã như vậy bây giờ Tử Trúc hỏi đến, Vệ Cửu và Cát Tùng cũng là mang theo vẻ không hiểu nhìn Chiêm Cừu, lại thêm sắp đến sơn cốc, cho nên Chiêm Cừu cũng không còn giấu giếm, duỗi ra ngón tay, đâm vào mi tâm của mình, kéo ra cái bóng đen kia, đơn giản giải thích một chút cho ba người. Nghe xong lời giải thích của Chiêm Cừu, sắc mặt Cát Tùng nhất thời trở nên có chút âm trầm nói: "Về chuyện bóng đen này, vì cái gì Chiêm đạo hữu trước khi đến không nói cho chúng ta?" "Nói cho các ngươi, cũng chỉ là khiến các ngươi tăng thêm phiền não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001093/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.