Thời khắc này Khương Vân đã rời khỏi trang viên của Vương gia, trên bầu trời đêm đen như mực không có một tia tinh quang nào, chỉ có tiếng gió không biết từ đâu truyền đến, không ngừng vang vọng giữa thiên địa. Cảm thụ lấy gần hai mươi đạo khí tức dao động giấu ở bốn phía trang viên này, trên khuôn mặt của Khương Vân không khỏi lộ ra một tia cười lạnh. Không nghĩ đến, những người vừa mới ở hội đấu giá kia vậy mà đại đa số đều động lòng xấu xa với chính mình. "Đêm không trăng gió lớn, ngược lại là một không khí tốt để giết người! Đã như vậy, vậy thì nhìn xem trong các ngươi, rốt cuộc là ai đến chịu chết đi!" "Bất quá, ta đoán, tất nhiên là Tiêu Cổ kia!" Nâng đầu lên, Khương Vân nhìn bầu trời, trong tiếng tự lẩm bẩm, thân hình thoắt một cái, trực tiếp bay về phía ngoại bộ tòa thành trì này. Khương Vân làm việc luôn luôn khiêm tốn, cũng chưa từng chủ động gây chuyện, thế nhưng đối với những người chủ động trêu chọc hắn, hắn lại cũng sẽ không bỏ qua. Đã như vậy những người này đều đang đợi xuất thủ đối phó chính mình, vậy mình đương nhiên phải cho bọn hắn sáng tạo một hoàn cảnh tốt đẹp để xuất thủ! Quả nhiên, thuận theo thân hình của Khương Vân xông lên trời mà lên, bốn phía trang viên Vương gia, lập tức có một thân ảnh theo sát phía sau, bay vút lên. Hơn nữa, thanh âm của người này cũng thuận theo truyền vào trong tai của những người khác đang mai phục trong bóng tối. "Chư vị, tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001061/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.