"Ầm!" Đan Đạo Tử còn chưa nói xong, đã bị một tiếng nổ mạnh cắt ngang. Âm thanh, rõ ràng là từ trong thân thể cô gái xinh đẹp kia phát ra. Điều này khiến Đan Đạo Tử căn bản không kịp đoán thân phận của Khương Vân nữa, mà là tập trung ánh mắt đầy lo lắng nhìn chằm chằm Khương Vân và cô gái kia. Nếu vì Khương Vân xuất thủ mà dẫn đến cô gái này chết sớm, vậy thì kết quả này cũng không phải là điều Đan Đạo Tử có thể chịu đựng được, cho nên dù thế nào đi nữa, hắn cũng phải tận khả năng bảo vệ tính mạng cô gái. May mắn thay, mặc dù trong cơ thể cô gái vẫn có tiếng nổ liên tiếp vang lên, nhưng âm thanh lại càng lúc càng yếu, mà hơi thở của cô gái cũng thủy chung vững vàng, không có chút biến hóa nào. Tâm của Đan Đạo Tử cũng dần dần bỏ xuống. Nhìn thân thể của Khương Vân đầy hai loại đường ngấn, đã gần như hư ảo trong suốt, cùng với vô sắc chi hỏa dưới người cô gái vẫn bảo trì lấy thế công tràn đầy, Đan Đạo Tử âm thầm nói: "Xem ra, hẳn là lực lượng của Cổ Khương, đã áp chế lực lượng trong cơ thể nàng!" "Thật không nghĩ đến, ta tìm tới tìm lui, vậy mà tìm được Cổ Khương này, cũng may mắn có hắn, nói cách khác, hậu quả thật đúng là không chịu nổi!" "Sợ rằng, đây cũng là thiên ý, chú định nữ tử này mệnh không nên tuyệt!" "Nếu như lần luyện dược này có thể thành công, vậy thì Cổ Khương này, đáng cư công đầu." Trong tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001020/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.