Bóng người này là một nữ tử trẻ tuổi, tướng mạo mỹ lệ. Nhất là ở mi tâm của nàng, còn có một ấn ký màu bạc giống như trăng sáng, bằng thêm cho nàng vài phần thần bí linh động. Chỉ là, hai mắt nữ tử nhắm chặt, hôn mê bất tỉnh. Trên làn da của nàng lại hiện ra một loại màu lam nhàn nhạt, nhìn qua giống như là trúng độc. Nhìn thấy nữ tử này, Khương Vân nhất thời minh bạch ra, đan dược Đan Đạo Tử muốn luyện chế, tất nhiên chính là vì nữ tử này! Làm một luyện dược sư, Khương Vân cũng có chút hiếu kỳ, không biết nữ tử này đến cùng là sinh bệnh hay là thụ thương, đến mức đan dược trị liệu cho nàng, lại cần chín mươi chín loại dược liệu cổ quái mà chính mình cũng chưa từng thấy qua để luyện chế. Hơi do dự, Khương Vân nhịn không được lên tiếng hỏi: "Đan tiền bối, nàng ấy thế nào?" Đan Đạo Tử thở dài nói: "Tình huống của nàng tương đối phức tạp, mà còn liên quan đến một số bí mật, cho nên, ngươi cứ coi như nàng trúng độc đi!" Tất nhiên Đan Đạo Tử có ý giấu giếm, vậy Khương Vân tự nhiên cũng sẽ không truy vấn nữa, gật gật đầu, không nói gì. Đan Đạo Tử nói tiếp: "Cổ đạo hữu, có người dùng tu vi phong bế... độc trong thân thể nàng, bất quá cũng không được bao lâu, cho nên chúng ta phải nắm chặt thời gian." "Ngươi yên tâm thôn phệ Vô Sắc chi hỏa, ta trước tiên bắt đầu đốt cháy những dược liệu này, chờ ngươi tốt rồi sau đó, nói cho ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5001012/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.