Mặc dù Khổng Bổn Sơ đối với lời nói này của Khương Vân là một đầu sương mù, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự nóng nảy trong lòng Khương Vân. Vì vậy, hắn cũng không để ý hỏi nhiều, vội vàng nhẹ nhàng lật người Khương Vân lại, xé rách y phục của hắn, nhìn về phía lưng của mình. Tiếng thúc giục của Khương Vân lại lần nữa vang lên nói: "Trên lưng của mình có cái gì?" Khổng Bổn Sơ hơi chần chờ nói: "Có... ba vết thương dài bằng ngón tay!" Trên lưng của Khương Vân, vốn có Cửu Tộc Đạo Phong do Đạo Tôn lưu lại. Vừa giống vết thương, lại giống bớt, hơn nữa xếp thành một chữ "Vân", đây cũng chính là nguồn gốc tên của Khương Vân. Theo Khương Vân mượn cửu tộc chi lực phá vỡ Cửu Tộc Đạo Phong, những vết thương kia đã biến mất không còn tăm tích. Thế nhưng bây giờ, trên lưng của hắn, lại lần nữa xuất hiện thêm ba vết thương! Thật ra, đối với câu trả lời của Khổng Bổn Sơ, Khương Vân không ngoài ý muốn. Bởi vì một việc cuối cùng hắn làm trước khi mình hôn mê, chính là dùng thần thức nhìn về phía lưng của mình. Khi ấy, hắn đã nhìn thấy rõ ràng trên lưng của mình có thêm ba vết thương! Thậm chí, hắn càng hiểu rõ ba vết thương này đại biểu cho cái gì! Chỉ bất quá, hắn không thể chấp nhận sự thật này, hắn vẫn mang theo một tia hi vọng, hi vọng là chính mình trong trạng thái thần trí mơ hồ đã bị hoa mắt. Vì vậy, bây giờ thức tỉnh lại, ý niệm đầu tiên của hắn chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5000977/chuong-1274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.