Lời nói này vừa dứt, Tông Bạch đột nhiên giơ tay lên, vỗ tới một chưởng nhẹ như lông về phía Khương Vân! Một chưởng này nhìn như tùy ý, nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong lại vô cùng khủng bố. Bởi vì tất cả mọi thứ trong phạm vi trăm trượng lấy bàn tay này làm trung tâm, bất kể là người hay không khí, toàn bộ đều lâm vào trạng thái ngưng kết. Hiển nhiên Tông Bạch là nén giận xuất thủ, mặc dù một chưởng này không phải là hắn toàn bộ thực lực, thế nhưng cũng bày ra sự cường đại của hắn với thân phận Thiên nhân Ngũ kiếp cảnh, muốn cho Khương Vân một giáo huấn vĩnh viễn khó quên! Dưới một chưởng chi lực của Tông Bạch, cho dù mạnh như Khổng Bổn Sơ cũng cảm giác được thân thể của mình không thể di động mảy may. Cứ thế trong trí óc của hắn mặc dù lại lần nữa vang lên tiếng dò hỏi của Thái thượng lão tổ, thế nhưng hắn lại căn bản không thể trả lời, chỉ có thể trơ mắt nhìn một chưởng này của Tông Bạch, rơi vào trên thân Khương Vân! Không ít người nhà họ Khổng bao gồm cả Khổng Mộng, đều đã nhắm lại mắt, không đành lòng nhìn nữa! Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, Khương Vân bị một chưởng này của Tông Bạch đánh trúng, mặc dù sẽ không chết, thế nhưng trọng thương ít nhất là khó tránh khỏi. !Đầu tiên}H}V "Ầm ầm!" "Ưm!" Tiếng vang lớn rung trời truyền tới, còn hòa trộn với một tiếng rên rỉ. Thế nhưng, khi hai đạo thanh âm này qua đi, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt lâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996665/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.