"Ngươi không phải Thái Cổ Yêu tộc?" Bất kể là Bạch Trạch, hay Khương Vân, cùng với Khổng Bổn Sơ, đều đã sớm nhận định Thiên Trạch là Thái Cổ Yêu tộc. Thế nhưng bây giờ Thiên Trạch này vậy mà thề thốt phủ nhận, điều này không khỏi khiến tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc. Phải biết, nếu như Thiên Trạch thừa nhận mình là Thái Cổ Yêu tộc, vậy thì Khương Vân có lẽ còn sẽ bởi vì không muốn đắc tội Thái Cổ Yêu tộc mà tha cho hắn một mạng. Nhưng hắn đã phủ nhận, vậy Khương Vân muốn giết hắn, tự nhiên cũng sẽ không có bất kỳ cố kị gì. Thiên Trạch thân là vấn đạo chi yêu, không có khả năng ngay cả đạo lý đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra. Bởi vậy, tất cả mọi người đối với sự phủ nhận của hắn, đều cảm thấy không hiểu. Thiên Trạch lại càng thêm đắc ý nói: "Thái Cổ Yêu tộc là cái gì, xách giày cho lão tổ ta cũng không xứng, nói cho các ngươi biết, lão tổ ta là..." "Im ngay!" Thế nhưng, đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên trong hư vô, đả đoạn lời nói Thiên Trạch sắp nói ra. Mà ngay lập tức, tất cả mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, trước mặt mọi người xuất hiện một vị lão giả. Lão giả toàn thân áo trắng, thân hình cao lớn, tướng mạo bình thường, duy nhất có đặc điểm chính là hai đạo mày trắng của hắn cực dài, gần như đều rũ xuống tới khóe miệng! Sự xuất hiện của lão giả, khiến tất cả mọi người đều âm thầm cả kinh. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996644/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.