Mặc dù trong lòng Khương Vân có rất nhiều vướng mắc, cũng đợi không được quá lâu, thế nhưng hắn cũng biết, chính mình phải lĩnh ngộ được kiếp không chi lực, mới có thể cướp về hồn của Đại sư huynh, mới có thể yên tâm rời khỏi Đạo Cổ Giới, đi tìm Thược Thi của chỉ xích thiên nhai! Cho nên, ngay tại sát na hắn ngồi xuống, đã vứt bỏ tất cả tạp niệm, tâm như chỉ thủy, tất cả lực chú ý toàn bộ đều tập trung vào thần thức bao trùm vạn dặm. Cảm thụ lấy lực lượng ràng buộc đến từ phép tắc không gian, không ngừng để thần thức xung kích cỗ ràng buộc này, muốn phá vỡ nó. Tự nhiên, trừ cố gắng đi cảm ngộ phép tắc không gian ra, Khương Vân đồng thời cũng thông qua thông đạo đã được Tiêu Lạc Thiên mở rộng, cuồn cuộn không ngừng hấp thu chí dương chi lực đến từ Tịch Diệt Cửu Địa. Thời gian, cứ như vậy lặng yên trôi qua trong bế quan của Khương Vân, chớp mắt một cái, đã hai năm trôi qua. Mà ngay lúc này, Khương Vân lại thong thả mở bừng mắt, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc! Bởi vì trong hai năm này, hắn đã dùng hết mọi biện pháp, nhưng lại đều không cách nào phá vỡ ràng buộc của phép tắc không gian, thần thức của hắn vẫn bị một mực trói buộc trong phạm vi vạn dặm. Mặc dù thời gian hai năm không dài, nhưng không thể lấy được một chút thành quả nào, điều này khiến Khương Vân không thể không nhận chân suy tư một chút, có phải mình đã làm sai ở đâu đó hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996532/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.