"Không chết... không thôi!" Trong miệng Khương Vân lặp lại bốn chữ này, nhìn bóng người chậm rãi bước ra từ Huyền Linh Bảo Tháp trước mặt! Đây là một người trẻ tuổi nhìn qua chỉ mười tám mười chín tuổi, một đôi mắt phượng xếch lên tới thái dương, giống như một dấu hiệu, khiến trên mặt của hắn lộ ra vài phần vẻ âm nhu. "Phong, Vô, Kỵ!" Nhìn người trẻ tuổi trước mặt, trong miệng Khương Vân lại lần nữa nhẹ giọng phun ra ba chữ. Phong Vô Kỵ, năm đó trong Mười Vạn Mang Sơn của Sơn Hải Giới, thiên tài thiếu niên của Phong thôn! Năm đó, Phong thôn dẫn người xông vào Khương thôn, muốn Khương thôn giao ra Khương Vân. Trong đó, lại lấy Phong Vô Kỵ này là người kiêu ngạo ương ngạnh nhất, bởi vì khi đó hắn, đã được Luân Hồi Tông thu làm đệ tử nội môn. Mà đối mặt với Phong Vô Kỵ hùng hổ dọa người, cường thế vô cùng, Khương Vân liền lấy một chi mũi tên màu đen, bắn tại trước mặt Phong Vô Kỵ, lấy quy củ của Mang Sơn, hướng hắn phát ra khiêu chiến. Trận chiến đó, Phong Vô Kỵ tiếp nhận, thế nhưng kết quả cuối cùng, lại là thảm bại dưới tay Khương Vân. Điều này khiến Phong Vô Kỵ vô luận như thế nào cũng không cách nào tiếp nhận sự thật này, cho nên khi sắp rời đi, thân thủ bẻ gãy chi mũi tên màu đen kia. Mà dựa theo quy củ của Mang Sơn, điều này liền đại biểu lấy giữa hắn và Khương Vân, là cục diện không chết không thôi! Chỉ bất quá, năm đó bọn hắn ước định là năm năm sau lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996487/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.