Vốn dĩ Khương Vân còn tưởng rằng ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình chỉ là vô tình, thế nhưng sau một lát, ánh mắt kia vậy mà vẫn còn nhìn chằm chằm vào mình. Điều này khiến hắn ý thức được, đối phương tuyệt đối không phải vô tình, mà là cố ý nhìn mình, thậm chí, đối phương không chút lo lắng mình sẽ biết. Khương Vân vẫn giữ ý nghĩ đó, mình ở trong Đạo Cổ Giới này không hề tiếp xúc với bất kỳ ai, tự nhiên không có khả năng có cừu nhân gì, cho nên đối phương nhìn chằm chằm cũng có thể là Ngụy Hoành. Nghĩ đến đây, Khương Vân lặng yên truyền âm cho Ngụy Hoành nói: "Ngụy Hoành, ở trong Đạo Cổ Giới này, ngươi có cừu gia nào không?" Vấn đề của Khương Vân khiến thân thể Ngụy Hoành đột nhiên chấn động, nhưng chợt nhíu mày nói: "Cừu gia khẳng định là có, bất quá đều không ở trong Động Minh Thành này!" "Khương trưởng lão, thế nào, ngài có phải là phát hiện ra cái gì rồi không?" Khương Vân nói tiếp: "Vậy ngươi có biết hay không, trong căn phòng đầu tiên bên tay trái phía trên đầu chúng ta, ngồi là người nào không? Từ khi chúng ta tiến vào đây bắt đầu, mãi đến bây giờ, bên trong đều có người đang nhìn chằm chằm vào chúng ta!" "Căn phòng nào?" Ngụy Hoành không chút động sắc ngẩng đầu quét một cái căn phòng mà Khương Vân nói, sau đó thở phào nhẹ nhõm nói: "Căn phòng kia là Dược Thần Tông đặc biệt giữ lại cho môn nhân đệ tử của chính bọn nó." "Dù sao có lúc vật phẩm bán đấu giá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996476/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.