Giờ khắc này, hư vô lớn như vậy, cùng với những cường giả đang đứng trong hư vô, thậm chí ngay cả hết thảy tất cả trong trời đất, toàn bộ đều lâm vào trạng thái yên tĩnh. Bởi vì mỗi người, dưới ảnh hưởng của khí tức hoang vu do Khương Vân, hoặc có thể nói là do Đại Hoang Ngũ Phong phát tán ra, đều thấy được từng màn cảnh tượng khiến nội tâm bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng. Vì thế khiến bọn hắn quên mất tất cả, hãm sâu trong đó, không thể tự kiềm chế. Bọn hắn thấy được bầu trời sụp đổ, thấy được đại địa sụp đổ, thậm chí còn thấy được cái chết của mình! Vạn vật đều hoang tàn! Trong trời đất không còn một chút sinh cơ nào nữa, chỉ có một loại khí tức chết chóc nặng nề như tận thế. Khương Vân đứng trên đỉnh Đại Hoang Ngũ Phong, thân hình cũng không nhúc nhích, trong trí óc trống rỗng. Cứ thế hắn cũng không nghe thấy từ sâu trong mệnh hỏa trong cơ thể mình, truyền đến một tiếng thở dài đầy tang thương. Chỉ bất quá, sự yên tĩnh của Khương Vân thật sự không phải là bởi vì cảm nhận được khí tức tuyệt vọng hoang vu kia, mà là có nguyên nhân khác! Không biết sau bao lâu, sự chấn kinh trên khuôn mặt Khương Vân mới dần dần thu lại, một lần nữa khôi phục bình tĩnh như thường lệ, ánh mắt cũng cuối cùng nhìn về phía Đạo Tôn đang ở phía dưới cũng đang trong sự chấn kinh. "Đạo Tôn, có thể kết thúc rồi!" Một câu nói này do Khương Vân nhẹ nhàng phun ra, liền như là cuồng phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996432/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.