Lời vừa dứt, Khương Vân bước một bước, thân hình đã biến mất tại chỗ, xuất hiện trên bầu trời bên cạnh một chiếc Thiên Thuyền treo đại kỳ chữ "Khương" thông thiên. Với thân phận phó tướng của Hoang tộc, chỉ đứng sau Hoang lão và tộc trưởng, vốn dĩ theo dự liệu của tam tộc tộc trưởng, là để Khương Vân làm thống soái tối cao nhất, khống chế toàn bộ năm triệu đại quân tam tộc. Thế nhưng lại bị Khương Vân cự tuyệt! Bởi vì Khương Vân lòng dạ biết rõ, huấn luyện đại quân, chính mình còn có thể thăng nhậm, thế nhưng chính mình lại chưa từng có kinh nghiệm trường đại chiến chân chính như vậy, càng không cần nói đến việc chỉ huy nhiều người như thế đồng thời tác chiến. Kinh nghiệm của chính mình ở phương diện này, thậm chí chỉ sợ cũng không sánh bằng Hoang Vĩnh Phong khi ấy. Đây không phải trò đùa, không phải huấn luyện, mà là năm triệu sinh mệnh! Nếu quả thật giao quyền chỉ huy năm triệu đại quân này vào trong tay mình, vậy thì trường đại chiến này chỉ sợ cũng không cần đánh nữa. Bởi vậy, tam tộc cuối cùng nhất vẫn quyết định vẫn do Hoang lão làm thống soái, mà Luân Hồi tộc và Hỗn Độn tộc thì mỗi bên phái ra một người phụ trợ. Còn về phần Khương Vân, thì là đơn độc điều cho hắn một chiếc Thiên Thuyền, dẫn dắt chi vạn người tiểu đội khi ấy thuộc về hắn, tự do hành động! Nhìn chiếc Thiên Thuyền thuộc về chính mình này, Khương Vân đi tới, xếp đầu gối ngồi ở mũi tàu, ánh mắt nhìn Hoang thành ở phía dưới, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996400/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.