Nhìn bóng lưng Khương Vân, trên mặt Hoang Vĩnh Phong âm tình bất định, trong lòng cũng dâng lên một tia hối hận. Tất cả những điều này, tự nhiên là bởi vì Khương Vân thật sự chỉ có tu vi Đạo Linh cảnh! Mà với tu vi như vậy, Khương Vân vẫn dám đánh cược với mình, điều đó cho thấy hắn có lòng tin để thắng. Chỉ tiếc là, bây giờ hối hận cũng đã không kịp, cho nên Hoang Vĩnh Phong chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Khương Vân không lên được ba mươi bậc thang. Khương Vân đi tới dưới Đại Hoang Ngũ Phong, cũng không lập tức bắt đầu leo lên, mà là đứng ở đó, ngẩng đầu nhìn ngọn núi trước mặt. Trong mắt những người khác, Khương Vân nhất định là đang điều chỉnh trạng thái của hắn, nhưng trên thực tế, Khương Vân lại đang hồi ức! Bởi vì trong mắt hắn, đây không phải là thánh vật của Hoang tộc, mà là Ngũ Phong của Vấn Đạo Tông! Mặc dù trên Ngũ Phong trước mặt trống rỗng, nhưng hắn vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy từng tòa kiến trúc san sát trong đó, từng thân ảnh xuyên qua giữa chúng… Tất cả mọi người tự nhiên đều nín thở ngưng thần nhìn Khương Vân. Hoang Vũ chỉ cảm thấy lòng bàn tay của mình toàn là mồ hôi, tim cũng gia tốc đập. “Đại nhân, cố lên!” Ở chỗ xa, Y Chính và những người khác thì bóp chặt nắm đấm, âm thầm cổ vũ cho Khương Vân. Bọn hắn chỉ sợ là trong mọi người bây giờ, người hi vọng nhất Khương Vân có thể thắng được trận đánh cược này. Lữ Phiêu Miểu có lòng muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996360/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.