Lời nói này của Khương Vân, lại lần nữa khiến trong lòng tất cả Hoang Binh nổi lên cảm giác không thể tưởng ra. Nguyên bản bọn hắn còn tưởng rằng chín người canh giữ Linh Thạch Sơn, Khương Vân tất nhiên sẽ đi dạo bốn phía, một khi thấy ai chống đỡ hết nổi liền lập tức ra tay cứu viện. Nhưng tuyệt đối không nghĩ đến, Khương Vân vậy mà cũng sẽ không xuất thủ. Cứ như vậy, mọi người muốn thắng trò chơi này, càng là sẽ không có bất kỳ độ khó nào. "Tốt rồi, trò chơi bắt đầu, các ngươi tùy thời có thể tiến công rồi!" Mặc dù Khương Vân đã hạ lệnh, mặc dù Y Chính và chín người khác cũng đã riêng phần mình vào chỗ, bảo vệ đống Linh Thạch Sơn kia. Thế nhưng, gần vạn Hoang Binh do Mạc Phàm Thành cầm đầu, lại không có một người nào dám khinh cử vọng động. Bởi vì tất cả những gì trước mắt, thật sự là khiến bọn hắn khó mà tin được, luôn cảm thấy trong đó tất nhiên có gian trá, hoặc là nói có cạm bẫy mà chính mình không nghĩ tới. Nếu như nói Khương Vân thật là kẻ ngu, vậy bọn hắn tự nhiên là không chút cố kị. Nhưng ba ngày trước, hành động sang đoạt Linh Thạch của Y Chính bọn hắn, Khương Vân ngay cả mặt cũng không lộ ra, liền dễ dàng ngăn cản. Điều này là đủ để nói rõ, Khương Vân không những không ngốc, mà còn thực lực sâu không lường được. Vậy, hắn bây giờ làm ra trò chơi này, khẳng định là có lòng tin thắng. Chỉ là mọi người liền tính nghĩ nát óc, cũng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996311/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.