Khó trách những phàm nhân kia, còn có đám quạ đen kia đều liều mạng chạy trốn, thậm chí ánh mắt những phàm nhân kia nhìn mình, liền như nhìn người chết vậy! Khó trách con hỏa điểu này rõ ràng không địch lại thằn lằn, nhưng trước sau vẫn dây dưa với thằn lằn, không cho thằn lằn chạy trốn. Hiển nhiên, bọn hắn đều biết rõ cơn mưa hỏa cầu này sắp đến. Nhìn trên bầu trời, vô số hỏa cầu đang lấy thế như trút nước, cấp tốc rơi xuống, phản ứng bản năng của Khương Vân tự nhiên cũng là chuẩn bị chạy trốn. Thế nhưng ngay lúc hắn xoay người, thân hình của hắn lại đột nhiên dừng lại, lần nữa thu hồi ánh mắt nhìn về phía những hỏa cầu kia, trong mắt sáng lên một đoàn quang mang chói mắt! Bởi vì những hỏa cầu này, khiến hắn nhớ tới Tuyết tộc, nhớ tới Ly Hỏa tồn tại trong Tuyết tộc thánh địa, nhớ tới Ly Hỏa tồn tại trong thân thể của mình! Ly Hỏa, chính là ngọn lửa rời khỏi mặt trời. Trước đây, hắn trước sau không biết dưới tình huống nào, ngọn lửa mới có thể rời khỏi mặt trời, nhưng ngay lúc này, hắn lại minh bạch. Những hỏa cầu từ mặt trời phun ra này, chẳng phải chính là Ly Hỏa sao! Năm đó Tuyết tộc lão tổ đời thứ nhất, chính là dưới sự thiêu đốt của Ly Hỏa mà ra đời. Mà bây giờ trong thân thể của mình đã có một tia Ly Hỏa tồn tại, vậy chính mình có thể hay không mượn những Ly Hỏa trước mắt này, để chính mình đối với sự khống chế ngọn lửa càng lên một tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996113/chuong-708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.