Khương Vân dù thế nào cũng không ngờ tới, tâm ma của mình, lại chính là bố trí cho mình một huyễn cảnh thành thân! Thành thân, là một việc hoàn toàn không thể thành đối với chính mình! Khương Vân nhớ kỹ, khi mình còn rất nhỏ, ông nội và những thúc thúc thẩm thẩm trong Khương thôn, lúc trêu đùa mình, từng nhắc đến từ này. Từ đó về sau, kể từ khi mình rời khỏi Mãng Sơn, cho tới bây giờ đã hai mươi năm trôi qua, chính mình căn bản cũng không biết đã từng nghĩ đến chuyện thành thân nữa. Thế nhưng bây giờ, trong huyễn cảnh này, mình lại muốn thành thân! Nhất thời, Khương Vân đứng run ngay tại chỗ, trong đầu càng là một mảnh trống không, mất đi năng lực suy tư. "Nguyệt Nhu, đừng ở đây gây rối cho Vân ca ca của ngươi nữa, yên tâm đi, Vân ca ca của ngươi sẽ không quên ngươi, mà tẩu tử ngươi cũng rất tốt, chắc chắn sẽ cùng Vân ca ca của ngươi yêu ngươi!" Một mỹ phụ trung niên đi tới, kéo Khương Nguyệt Nhu đang mặt tràn đầy không vui đi, đồng thời còn mở trừng hai mắt nói với Khương Vân: "Tiểu sư đệ, nhanh lên một chút!" Khương Vân thì thào nói: "Nhị sư tỷ..." "Được rồi được rồi, đi mau đi mau, tân nương tử đã đến cửa rồi!" Không đợi Khương Vân hoàn toàn bình tĩnh trở lại, Hiên Viên Hành và Đông Phương Bác hai người, đã chống cự lấy Khương Vân, hướng về cửa thôn Khương thôn phóng đi. Khương Vân gần như là trong trạng thái mộng du, đến cửa thôn. Mà ở cửa thôn, đã đặt một chiếc kiệu màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996091/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.