Với giọng nói của Liễu Thiên Nhân vừa dứt, trước mặt Khương Vân bỗng nhiên xuất hiện một bóng người cao lớn mơ hồ, và dần dần trở nên rõ ràng, đó là một nam nhân khôi ngô trần truồng nửa thân trên. Mặc dù Khương Vân cũng chưa từng gặp qua vị nam nhân này, thế nhưng trong nháy mắt nhìn thấy hắn, Khương Vân lại có một cảm giác thân thiết. Ngoài ra, ánh mắt đối phương nhìn về phía mình, cũng giống hệt ánh mắt của ông nội, tràn đầy ý hiền lành. "Ngươi là ai?" Nam nhân trầm ngâm một lát mới lên tiếng đáp: "Ta là, Thập Vạn Mãng Sơn!" Nếu đổi thành Khương Vân trước đây, nghe lời nói này tuyệt đối sẽ không hiểu, thế nhưng hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, hơn nữa thân là Luyện Yêu Sư, hắn lập tức hiểu. Dù cho hiểu rõ, hắn cũng giống như Huyết Nhiễm Y, trong lòng tràn đầy sự rung động sâu sắc. Ai có thể tưởng tượng, Thập Vạn Mãng Sơn với diện tích to lớn như vậy, vậy mà lại tu luyện thành yêu rồi. Bất quá, bây giờ Khương Vân cũng không còn tâm trí để kinh ngạc, mà là ánh mắt thẳng tắp nhìn nam nhân nói: "Mãng Sơn tiền bối, ngươi có biết ông nội bọn họ đã đi đâu không?" Thế nhưng nam nhân lại lắc đầu nói: "Ta cũng không biết bọn họ đã đi đâu, ta chỉ biết là, bọn họ phải biết là đã rời khỏi Sơn Hải Giới này." Lời nói này, khiến lòng Khương Vân trùng điệp trầm xuống, không đợi hắn lần nữa lên tiếng dò hỏi, nam nhân bỗng nhiên chỉ một ngón tay vào mấy cây đại thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996014/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.