Nhìn thấy bóng người từ trong phế tích xông ra, đồng thời nắm chặt đạo linh của Hạ Trung Vũ trong tay, tất cả mọi người nhất thời đều bị chấn động đến mức không nói nên lời. Ngay cả khuôn mặt già nua của Hạ Khải trên bầu trời, cũng lộ ra một tia vẻ chấn động. Bất quá, trong vẻ chấn động của hắn, còn hòa trộn với một tia nghi hoặc. Đương nhiên, bóng người này, chính là Khương Vân! Mặc dù bây giờ hắn, trên thân có những vết thương chồng chất, y phục cũng trở nên tả tơi không chịu nổi, ngay cả tu vi cũng một lần nữa rơi xuống trở lại Phúc Địa cảnh, thế nhưng so với Hạ Trung Vũ, trạng thái của hắn lại tốt hơn rất nhiều. Mà đây cũng là điểm khiến mọi người không thể tin tưởng và lý giải. Nguyên bản mọi người đều cho rằng Khương Vân chắc chắn sẽ vì tự vệ, mà từ bỏ việc đánh chết Hạ Trung Vũ, chuyển sang đón đỡ một chưởng kia của Hạ Khải. Thế nhưng Khương Vân lại mặc kệ, vẫn là một chưởng vỗ về phía Hạ Trung Vũ, vì thế dẫn đến chính hắn miễn cưỡng đón đỡ một chưởng của Hạ Khải. Thế nhưng bây giờ, hắn chẳng những không chết, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng đều không có gì đáng ngại lớn, điều này chỉ là chuyện không có khả năng. Còn như Hạ Trung Vũ, khuôn mặt vừa mới còn tràn ngập hung ác, giờ phút này đã một lần nữa bị sợ sệt thay thế. Hai mắt của hắn gần như ngây dại nhìn Khương Vân, trong miệng thì thào nói: "Không có khả năng, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995905/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.