Khương Vân tự nhiên không ra tay nữa, vạn trượng xoáy nước của hắn đã đủ lớn, cảnh giới cũng đã được tăng lên, cho nên hắn cũng không trông chờ thông qua việc đánh chết âm linh mà lại đề thăng mấy trọng cảnh giới. Bởi vậy, hắn liền đứng trên không trung hộ pháp cho đồng môn của mình. Nếu có âm linh Thiên Cảnh đến, hắn còn sẽ tự mình chỉ huy trận pháp vận chuyển, từ đó tập hợp sức mạnh của mọi người để đánh chết. Bất quá, trong quá trình này, lông mày của Khương Vân lại dần dần nhíu đến cùng một chỗ, hàn quang trong mắt cũng càng lúc càng mạnh. Bởi vì, mặc dù hắn dùng thuật Khổ Chi Tử thành công dẫn tới đại lượng âm linh, nhưng bất luận là số lượng, hay là tu vi, đều không cách nào so sánh với âm linh mà hắn đã dẫn tới lúc đó. Kỳ thật đối với hành vi lần đó của mình có thể dẫn tới hàng ngàn hàng vạn âm linh, Khương Vân khi ấy không suy nghĩ nhiều, nhưng sau đó lại tránh không được hơi nghi hoặc một chút. Dù sao hắn chỉ là một người, đừng nói giả chết, liền xem như thật chết rồi, tử khí phóng thích ra, cũng thật sự không có khả năng dẫn tới nhiều âm linh như vậy. Càng không cần phải nói, trong đó lại còn có cả Đạo Linh cảnh và Địa Hộ cảnh! Mà bây giờ, tử khí mà năm mươi chín người này đồng thời phóng thích ra, âm linh dẫn tới, mạnh nhất cũng bất quá Thiên Cảnh. Bởi vậy hắn không khó suy đoán, những âm linh mà hắn đã dẫn tới lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995808/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.