Cùng lúc đó, khi giọng nói của Khương Vân vang lên, Hàn Minh Dực Bức cũng một lần nữa trở về trên bờ vai hắn, hiển nhiên nó cũng phát hiện ra sự xuất hiện của âm linh. Khương Vân lại cất nó đi. Dù sao, sự tồn tại của Hàn Minh Dực Bức, người biết không nhiều, hoàn toàn có thể xem nó như một át chủ bài, xuất hiện đột ngột vào thời điểm mấu chốt, có thể phát huy kỳ hiệu. Nhìn thoáng qua đệ tử của Sâm La Quỷ Ngục vẫn còn hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, Khương Vân không còn để ý nữa. Kỳ thật, với mệnh hỏa yếu ớt của người này, đã sớm nên chết rồi, chỉ bất quá là bởi vì sự tồn tại của quỷ khí, khiến hắn sống đến hôm nay. Bây giờ Khương Vân đã lấy đi đại lượng quỷ khí trong mệnh hỏa của hắn, mặc dù lưu lại cho hắn một tia, nhưng cũng không sống nổi quá lâu, Khương Vân rõ ràng cứ mặc kệ hắn tự sinh tự diệt. Khương Vân lui trở về bên cạnh Đường Nghị và Lô Hữu Dung, vừa lúc, Lô Hữu Dung cũng mở bừng mắt. Thương thế của nàng vốn không nặng, chỉ chốc lát công phu đã chữa trị. Mà thương thế của Đường Nghị rất nặng, hiển nhiên còn cần một đoạn thời gian. Nhìn thấy Khương Vân đứng ở trước mặt mình, sắc mặt ngưng trọng, Lô Hữu Dung lập tức phát hiện ra không phù hợp, trong hai mắt lại nổi lên hai phù văn quỷ dị, nhìn về phía chỗ xa. Chỉ một cái, nàng liền kinh hô xuất thanh nói: "Sao lại có nhiều âm linh như thế này! Khương, Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995789/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.