Trong Kiếm Quật, lúc nhiều nhất, Khương Vân từng đối mặt với công kích của vạn thanh bảo kiếm có quỹ tích độc lập. Mà lúc ít nhất, cũng đối mặt với trăm thanh kiếm... Bởi vậy, chín thanh kiếm nho nhỏ trước mắt này, khiến hắn ngay cả hứng thú động kiếm cũng không có. "Tạch tạch tạch!" Chỉ nghe thấy từng trận âm thanh thanh thúy vang lên, thanh kim kiếm mà Khương Vân nắm trong tay, đột nhiên đứt thành chín khúc. Ngay lập tức, Khương Vân vung tay áo một cái, chín khúc kiếm gãy, trên không trung cũng vẽ ra chín đạo quỹ tích khác biệt, phân biệt nghênh hướng chín thanh kiếm kia. "Phanh phanh phanh!" Trong chín tiếng nổ vang, chín khúc kiếm gãy phân biệt đụng phải chín thanh kiếm kia, nhất thời đồng loạt nổ tung. Giống như trên bầu trời phóng thích ra chín đạo pháo hoa, vô cùng rực rỡ. Chiêu Đồng Ngự Cửu Kiếm của Phương Vũ Hiên khiến tất cả mọi người cảm thấy chấn động, vậy mà lại bị Khương Vân dùng thuật ngự vật đơn giản nhất mà tất cả mọi người đều có thể thi triển, dễ dàng làm vỡ nát! Giờ phút này, trong Vấn Đạo Tông, hoàn toàn tĩnh mịch! Trên khuôn mặt của Phương Vũ Hiên đã đỏ bừng như gan heo. Liên tục hai lần công kích đều bị Khương Vân đánh bại bằng phương thức nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, đối với hắn mà nói, thật sự là một đả kích không nhỏ, cũng là một loại sỉ nhục. Bất quá, trong lòng của hắn lại yên ổn không ít. Bởi vì hắn chú ý tới, mãi đến bây giờ, Khương Vân đều không dùng kiếm. Đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995770/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.