Nghe Phương Vũ Hiên nói những lời này, trong mắt Khương Vân lập tức lộ ra sát khí nồng đậm, không chút do dự bước ra một bước, trực tiếp bước vào Vạn Kiếm Quật. Mặc dù cho đến bây giờ, Khương Vân vẫn không biết Tiểu Ngư Nhi đến cùng phải hay không ở trong Vạn Kiếm Quật này, nhưng cho dù không ở, hắn cũng muốn tự mình chứng thực một chút. Nếu không, hắn không thể yên tâm. Ngay khi Khương Vân bước vào Vạn Kiếm Quật, trước mắt đột nhiên hoa lên. Vạn thanh bảo kiếm cắm trên mặt đất kia, tựa hồ đều như đang sống, nhao nhao vụt lên từ mặt đất, ngưng tụ thành một mảnh kiếm hải che trời lấp đất, hướng về phía Khương Vân cuốn tới. Trong chớp mắt, kiếm quang chói mắt, kiếm khí tung hoành, cùng với kiếm ý sắc bén đến mức khiến người ta rùng mình, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Khương Vân. Bất quá, đối mặt với mảnh kiếm hải này, Khương Vân lại đứng tại chỗ, vậy mà không nhúc nhích. Mắt thấy thanh kiếm bay nhanh nhất kia đã sắp đâm trúng mi tâm Khương Vân, liền nghe thấy một tiếng "ong" chấn động kịch liệt vang lên. Tất cả kiếm khí kiếm quang, thậm chí bao gồm cả vạn thanh kiếm kia, toàn bộ đều biến mất không dấu vết! Chỉ có kiếm ý lẫm liệt kia vẫn còn tồn tại, hơn nữa cắt rơi một lọn tóc của Khương Vân, nhẹ như lông rơi về phía mặt đất. Ngay lúc này, trước mặt Khương Vân vẫn là một màn cảnh tượng đã nhìn thấy trước đó ở bên ngoài hang động. Tất cả bảo kiếm vẫn cắm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995762/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.