Thuận theo giọng của Huyết Nhiễm Y rơi xuống, chuôi huyết đao kia lập tức mang theo tiếng gào thét, mang theo tiếng gào thét phẫn nộ không cam lòng của hơn trăm tên yêu tộc, từ trên trời giáng xuống, hướng về phía Khương Vân chém thẳng tới. Nhìn chuôi huyết đao rõ ràng ẩn chứa lực lượng vô cùng, nơi nó đi qua, ngay cả không gian cũng bị chém nát thành hư vô màu đen. Trên mặt của Khương Vân không có vẻ sợ hãi, chỉ có nồng nồng tức giận. Hắn căn bản không nghĩ tới, Huyết Nhiễm Y vậy mà lại không chút do dự đoạt đi tính mạng của hơn trăm tên thủ hạ, để ngưng tụ thành một chuôi huyết đao như vậy, dùng để đối phó chính mình! Kỳ thật, ngay cả Kim Dật Phi của Đạo Linh cảnh, trên tay đều lây dính vô số máu tươi của sinh linh, càng không cần nói Huyết Nhiễm Y. Tu luyện đến trình độ như Huyết Nhiễm Y, trong mắt hắn, trừ mình ra, chúng sinh đều là kiến hôi, cho nên hắn căn bản sẽ không quan tâm, cái chết của những ít phàm yêu này. Thậm chí trong ý nghĩ của hắn, sinh mệnh của những phàm yêu này có thể vì mình sử dụng, bọn chúng phải biết cảm thấy vinh dự vô thượng mới đúng. Thế nhưng, hành vi xem sinh mệnh như cỏ rác này, lại là điều Khương Vân không thể tiếp nhận và không thể chịu đựng nhất. Bỗng nhiên, Khương Vân rõ ràng cảm giác được, trong thần niệm của Tuyết Mộ Thành, người đã hòa vào thần thức của mình thành một thể, truyền ra một tia thở dài đầy bất đắc dĩ. Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995643/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.