Thuận theo thần niệm của Tuyết Mộ Thành nhập vào người, Khương Vân nhất thời cảm thấy một cỗ lực lượng hồn hậu, tràn ngập toàn thân của mình. Mà nguyên bản uy áp cường đại bao phủ trên thân thể của mình, đến từ Huyết Nhiễm Y, trong khoảnh khắc liền tan thành mây khói. Uy áp của mình đột nhiên biến mất, khiến nụ cười trên khuôn mặt Huyết Nhiễm Y hơi ngưng lại, hắn ánh mắt bỗng dưng nhìn về phía Khương Vân, nhưng chợt liền khôi phục như thường, gằn từng chữ một: "Tuyết Mộ Thành, ngươi quả nhiên lưu lại một tia thần niệm, trong Ly Hỏa Tuyết Cung này." Nghe lời nói của Huyết Nhiễm Y, nhất là cái tên hắn nói ra, khiến cho bất kể là chúng yêu Vạn Yêu Quật, hay là tộc nhân Tuyết tộc, toàn bộ đều hơi sững sờ. Nhưng ngay lập tức tộc nhân Tuyết tộc, nhất là A công liền mặt lộ vẻ mừng như điên, cùng nhau quay đầu nhìn về phía Khương Vân. Phía trên đỉnh đầu Khương Vân, xuất hiện một cái bóng người hư ảo cao chừng ba thước. Đây là một nam tử trung niên anh tuấn toàn thân áo trắng, chính là Tuyết tộc lão tổ, năm ấy đệ nhất yêu của Sơn Hải Giới ---- Tuyết Mộ Thành! "Bái kiến lão tổ!" Nhìn thấy khoảnh khắc nam tử xuất hiện, Tuyết tộc A công liền vội vàng xông về phía đối phương quỳ xuống: "Hậu bối bất tài, bái kiến lão tổ!" Phía sau A công, tất cả tộc nhân Tuyết tộc cũng toàn bộ đều quỳ xuống: "Bái kiến lão tổ!" Tình cảnh này, và tình hình lúc trước Huyết Nhiễm Y xuất hiện, vô cùng tương tự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995639/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.