Dịch Phong vốn không ưu Y Vân, cái tên này quá là hãm với hắn, chỉ cần nhìn thôi là muốn tương vào mặt chục phát cho bõ ghét. Nhưng mà Nhan Bắc Thu lại thấy hai người nên đành miễn cưỡng cười đáp lại không những thế nàng ta lại còn hí hửng lôi kéo hai người cùng ngồi đám người đó.
Y Vân thấy hắn cũng không khác gì chỉ biết tức giận trong đầu chứ không muốn thể hiện ra trước mặt ba vị mỹ nữ này.
Bàn được ghép lại nên khá rộng, có Nhan Bắc Thu, Xuất Vân Đạo Trưởng, Y Vân là những người hắn biết, sau là những người mới biết là Long Tôn nhị đệ tử Hoa Sơn, Lưu Phi đệ tử tục gia của Võ Đang cặp mắt như cố ý lại như vô ý đang nhìn Hoa Ngọc Khanh và Nhan Bắc Thu ở phía đối diện, trong mắt có vẻ vừa kinh ngạc vừa hâm mộ. Ngồi cạnh Xuất Vân là một đạo sĩ ngoài ba chục tuổi, đạo sĩ này mày trong mắt sáng, song mục có thần. Nghe nói là truyền nhân của chưởng môn Võ Đang Xuất Trần đạo trưởng, thiên tư cực tốt, võ công cực cao, đáng tiếc luôn bế môn luyện võ trong Võ Đang, bởi vậy chưa có danh khí gì trong võ lâm. Người này đạo hiệu là Quang Tiêu, đồng môn đều gọi y là Kiếm Quang, ám chỉ rằng kiếm pháp hắn cực cao.
Tiếp là một thiếu niên hơn tuổi Dịch Phong chừng một hai tuổi này, người không phải là người của Hoa Sơn và Võ Đang, nhân phẩm bất phàm, mày kiếm mắt sao, cực kỳ tuấn tiếu. Trên mặt hiện ra nụ cười ôn hòa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/78732/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.