Mặt trời đã rất nóng rồi, ngọn lửa ác độc chiếu lên những cây cao khô khốc, mặt đất bay lên từng làn khí nóng, phía ngoài đường khiến người đi khổ cực khó nói nên lời, mồ hôi chảy đầy mặt chỉ mong tìm nhanh một chỗ bóng mát để nghỉ tránh cái nắng gay gắt như muốn thiêu sống.
Nhưng những người đi đường lại ngạc nhiên thấy một thiếu niên rất tuấn tú, cường tráng khoác lên mình bộ áo xanh nhạt lại không hề đổ một chút mồ hôi nào, khuôn mặt cũng chẳng hiện lên sự mệt mỏi, băng băng lướt qua đám người đó mà thẳng tiến.
Dịch Phong đã rời Vô Ưu Cốc đã được hơn ngày đường, thú thật là hắn cũng chẳng phải biết là đi đâu, nghe lão già kia nói là đến Trường An trước vì ở đó là nơi tụ tập nhiều nhân sĩ giang hồ, đến đó ít nhiều sẽ kết giao vài người.
----------------------------------------------
Gió đêm vi vu giữa những hàng cây trong bóng tối, đôi mắt DỊch Phong sáng rực nhìn qua nhìn lại. Trong bóng tối dày đặc, không thấy ai, vội vã chạy đến một gốc cây to bên lề đường.
Sau đó là tiếng nước lách tách liên hồi cùng tiếng huýt sáo cùng lúc phát ra sau rặng cây.
-Tuyệt vời.
Chỉnh trang lại xiêm y, hắn vươn người qua lại, vẻ mệt mỏi như đã tiêu biến hoàn toàn, chỉ còn nụ cười lười nhác vẫn thường trực trên môi. Đến chỗ nghĩ tạm, Dịch Phong lúi húi tho gom vài cành củi nhóm lửa để nấu bữa tối, chà, thực đơn rất phong phú nào cá, thịt thỏ, hoa quả tươi,...toàn những thứ có sẵn trong rừng.
Xiên cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/78721/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.