Lã Thiên Vũ hơi nghi ngờ nhưng hắn lại thấy lời nói của Dịch Phong có phần đáng tin liền nhanh chóng đánh thức Tiêu Bân cùng Trúc Tinh dậy, e rằng chuyến đi này điềm rủi sẽ còn kéo dài.
-Tiêu Bân, Trúc Tinh, mau dậy.
-Gì nữa hả? Ta đang ngủ.
-Ngươi không ngủ thì để người khác ngủ đi.
-Suỵt!!!! Nói bé thôi. Dậy đi.
Tiêu Bân mắt nhắm mắt mở, khóe miệng vẫn còn chảy dãi, mơ màng nói.
-Ngươi gọi bọn ta dậy có việc gì?
Lã Thiên Vũ khẽ nói.
-Ta nghĩ nơi này có vấn đề.
Trúc Tinh uể oải đứng dậy lấy khăn dấp ít nước lau mặt cho tỉnh táo nói.
-Vấn đề? Về cái gì?
-Có kẻ muốn sát hại những người tạm trú ở đây.
Tiêu Bân định nói bỗng có tiếng động ở mấy gian gần phòng trong nghe thật quỷ dị mờ ám rồi lại im bặt, nhất thời cả bốn người tĩnh lặng nhìn nhau, không gian im ắng có thể nghe được rõ tiếng thở, Dịch Phong ra dấu tất cả bình tĩnh không ai lên tiếng.
Dịch Phong nhẹ nhàng đến cửa sổ, mắt hé qua khe cửa, không gian vẫn im ắng tối mịt, biết nơi này không phải là nơi tốt lành cho nên vì sự an toàn, hắn bắt tất cả mọi người phải ở yên tại chỗ cẩn thận đề phòng, không được coi thường vọng động, tránh xảy ra chuyện.
Tiêu Bân trên trán bắt đầu đổ mồ hôi, tuy rằng thời tiết về đêm là rất mát nhưng trong hoàn cảnh này nó lại khác, hắn khẽ nhỏ giọng.
-Thiên Vũ, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/2009018/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.