Được rồi, phòng đã thuê, giờ thì hai nàng đi nghỉ ngơi, khi nào đến cơm chiều ta sẽ gọi.
Tiểu Dao ngáp nhẹ gật đầu đồng ý, đi đến Lạc Dương cũng đã quá trưa và ngay lúc này nàng rất cần một giấc ngủ thật ngon, nhanh chóng nhảy tót lên giường cuộn chăn ngủ ngon lành.
Vân Tịnh chỉ cười nhìn muội muội mình, không biết vô ý hay như nào nàng lại bắt gặp ánh mắt Dịch Phong nhìn mình khiến nàng đỏ mặt sau lớp mặt nạ, nàng gắt nhẹ.
-Hừ, nam nhân các ngươi không thấy bất lịch sự khi nhìn khuê nữ hả?
Dịch Phong bật cười ha hả.
-Là lỗi của ta..là lỗi của ta. Mà nàng cũng nhanh đi nghỉ cho lại sức.
-Ta biết.
Rời quán trọ, Dịch Phong nhìn tứ phía đâu đâu cũng tấp nập người đi lại, nơi này thật rộng lớn, khó có thể phân rõ đông tây nam bắc.
Do lần đầu đến Lạc Dương, Dịch Phong đối với nơi này không quen thuộc, chỉ phải tùy ý chọn đại một hướng mà đi.
Đi hồi lâu, Dịch Phong thấy không ít những thứ mới mẽ, ở nơi hắn sống chưa từng có, rất thú vị.
Cơ hội thưởng thức cảnh sắc ở thành Lạc Dương, trên đường cái không ít cô nương, quần áo sặc sỡ, dàng người rất đẹp hân, mỗi khi cười lại lấy khăn che miệng, nháy mắt của vô số nam tử.
-Lạc Dương thật sự là đại thành thị, dân cư đông, mỹ nữ như mây.
Trong thành Lạc Dương phồn hoa, khách sạn nhiều vô số, nhưng nổi danh nhất, phải Mẫu Đơn Các.
Diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/2009004/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.