-Hai người quen nhau sao?
Vân Tịnh nhìn Dịch Phong rồi lại nhìn sang Lý Phiên Phiên, trong tâm trí nàng thì vị tiểu thư này trước mắt rất xinh đẹp, khí chất cao ngạo lạnh lùng, dáng người thon thả, song phong đều đặn cao ngất biểu thị phong vận của tuyệt sắc giai nhân, mày liễu mắt phượng, mũi dao miệng nhỏ, trên gương mặt như ngọc thấu ra sự bóng loáng trong suốt, làm lộ ra vẻ tự tin lờ mờ và xinh tươi.
Quả thực Vân Tịnh có chút ghen tị mặc dù nàng chưa lộ ra chân diện mục nhưng là phái nữ thì luôn là vậy thấy cái đẹp thì luôn sinh ra ghen tị.
Dịch Phong bĩu môi lắc đầu phủ nhận.
-Đâu có, chỉ là gặp có một lần, chưa tính là quen.
Lý Phiên Phiên nghe vậy đưa tay ngọc che miệng cười duyên rồi nói.
-Dịch công tử thật thẳng thắn, đây là lần đầu tiên ta thấy có một nam nhân như vậy nhưng kẻ khác khi gặp ta thì luôn tìm lý do để gặp mặt đúng là thật thất vọng.
-Nàng nói vậy có khi nào thấy ta quá suất ca mà ngày đêm mong nhớ không?
-Mong nhớ thì chưa có tới nhưng ta lại thấy có hứng thú với ngươi. Thế nào! Sao chúng ta cùng đi thưởng hoa với lại ta muốn kết giao tỷ muội với hai cô nương xinh đẹp đây. Được chứ?
Khỏi phải đến lượt Dịch Phong đồng ý, Lý Phiên Phiên lệnh cho hai tỳ nữ đi sau về phủ còn mình thì nhanh tay kéo Vân Tịnh và tiểu Dao đến các quầy hoa. Cùng là phái nữ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/2008983/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.