Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi Tiểu Ngụy tiếng ồn tỉnh giấc, nhóc phát hiện phòng khách vẫn tối mịt, trên bàn cũng không có bữa sáng thơm ngào ngạt như mọi ngày.
Sau khi bất mãn vò vò đầu, Tiểu Ngụy sôi sục ý chí phản kháng đãi ngộ bất công này, không chút do dự chạy tới cửa phòng Ngụy Cửu lớn tiếng la hét ầm ĩ.
“Cha, mau đứng lên làm điểm tâm cho con, con sắp trễ học rồi nè!”
Ngụy Cửu Lúc này đang cùng Tạ Vấn Thiên bọc chăn ngủ đến say nào còn lo đến con của mình, hùng hùng hổ hổ chui đầu ra khỏi chăn, “Xú tiểu tử, kêu cái mao a. Chờ một chút!”
Mắng thì mắng, cuối cùng thì Ngụy Cửu vẫn giãy giụa đứng lên, mắt hắn nhìn Tạ Vấn Thiên vẫn đang ngủ say bên cạnh mình, tâm tình nghẹn ứ một bụng nhất thời tốt hơn rất nhiều, đứa con ở ngoài cửa, lão bà ở trên giường, lúc này mới giống một gia đình chứ.
“Không rảnh nấu cơm cho mày, tự đi ra ngoài ăn đi!”
Sau khi nhét mười nguyên tiền ra khe cửa, tên oan gia từ kiếp trước Tiểu Ngụy cuối cùng mới đình chỉ kháng nghị.
Nghe thấy tiếng đứa nhỏ ra khỏi cửa, Ngụy Cửu kéo bức màn, mở cửa sổ xóa tan bóng đêm u tối trong phòng ở.
Hắn mắt nhìn Tạ Vấn Thiên còn đang ngủ say, khóe miệng hiện lên ý cười.
Nhỏ giọng đi trở về bên giường, Ngụy Cửu cúi người tới gần hai gò má Tạ Vấn Thiên lén lút thâu hương một cái.
Tạ Vấn Thiên đang ngủ say hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-duc-nghe-nghiep-cua-dieu-giao-su/3149500/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.